Em nhỏ Nhiệm Hoàn ở thành phố Thạch Gia Trang lại là một ví dụ về sự phát triển đầy đủ có thể kích thích quá trình trưởng thành. Bố mẹ của em cũng là những người nghiên cứu về “Phương án 0 tuổi”.
Sau khi chào đời không lâu, Nhiệm Hoàn đã trở thành một đứa trẻ không may. Hai tháng tuổi, Nhiệm Hoàn mắc bệnh phát ban của trẻ sơ sinh, những vết phát ban nặng vẫn chưa khỏi thì tới chín tháng tuổi, em lại mắc thêm căn bệnh hen suyễn, sau đó lại mắc bệnh viêm phổi. Vậy là ngay từ chín tháng tuổi, em đã phải bắt đầu điều trị bệnh. Từ đó cho tới năm sáu tuổi, Nhiệm Hoàn phải nhập việc tới 59 lần, là một đứa trẻ được cứu sống từ lưỡi hái tử thần.
Nhiệm Hoàn từ nhỏ đã thường xuyên phải nhập viện, song may mắn thay vào những năm tháng Cách mạng hóa nổ ra, bố mẹ Nhiệm Hoàn có nhiều thời gian để thường xuyên ở bên chơi cùng em. Với mục đích giảm bớt những đau đớn do bệnh tật mang lại và cũng là để con bớt cô đơn, bố mẹ Nhiệm Hoàn rất hay kể chuyện, hát các bài hát thiếu nhi cho con nghe, cho con xem tranh anhe, giải câu đó, dạy con nhận mặt chữ, đọc sách, đọc thuộc các bài thơ… Những trò chơi diễn ra nơi giường bệnh đã hun đúc cho Nhiệm Hoàn khả năng yên lặng tập trung và lối tư duy cẩn thận, thói quen nêu câu hỏi, giúp em phát triển ngôn ngữ và khả năng đọc hiểu. Các bác sỹ, y tá trong bệnh viện nhi cũng thường xuyên trêu đùa cùng em.